Tại Sao Trong Mắt Các Nhà Văn, Người Yêu Thích Quân Sự Thường Bị Xem Là Hạng "Kém Cỏi"? - Hb88 Tặng 100k
Hãy cùng bàn luận một chút!
Ngày hôm nay, chúng ta hãy cùng nhau thảo luận về chủ đề liên quan đến giới trí thức. Cổ nhân từng nói: “Sinh viên làm hại đất nước”. Tuy nhiên, nếu nhìn vào xu hướng giá trị toàn cầu hiện nay, dường như việc quản lý đất nước bởi các nhà văn hóa, tri thức đã trở thành dòng chảy chính. Những quốc gia do quân đội nắm quyền thường bị coi là đại diện cho cái ác.
Trong xã hội hiện đại, các nhà văn không chỉ đơn thuần là những người cầm bút viết sách. Sự phổ cập của internet đã làm giảm chi phí xuất bản điện tử xuống gần bằng không. Viết sách - vốn là một hoạt động có ngưỡng cửa cao - giờ đây đã trở thành đặc quyền của số ít. Phần lớn mọi người bắt đầu viết lách từ thời đại blog và tiếp tục với các tài khoản công khai (public account) ngày nay.
Những nhà văn trên mạnghj88 drone này có số lượng đông đảo hơn. Vì không cần trải qua quá trình kiểm duyệt nghiêm ngặt, quan điểm của họ được thể hiện rõ ràng hơn, giúp chúng ta dễ dàng hiểu được suy nghĩ bên trong của tác giả.
Ví dụ điển hình là thái độ khinh thường mà các nhà văn này dành cho những người yêu thích chương trình quân sự. Họ xem điều này giống như hành vi của những người trung niên hay bàn tán về chính trị tại bàn ăn - điều mà họ cảm thấy đáng chê trách. Thậm chí, họ còn gắn nhóm những người yêu thích quân sự với tầng lớp “chân ướt chân ráo”.
Giới văn nhân thường tượng trưng cho sự tao nhã, văn hóa; trong khi quân sự và chính trị lại đại diện cho tính cực đoan, bạo lực. Hai phạm trù này hiếm khi có sự giao thoa.
Tuy nhiên, cá nhân tôi không đồng tình với xu hướng cực đoan “đứng về phe nào đó” này. Có lẽ thế hệ chúng ta đã trưởng thành trong môi trường hòa bình, khiến chính trị và chiến tranh dường như rất xa lạ. Nhưng đừng vội kết luận rằng việc quản lý đất nước bởi giới văn nhân là hoàn hảo.
Bạn có nghĩ rằng nền chính quyền của Hoa Kỳ dưới sự lãnh đạo của các nhà văn hóa là tao nhã? Liệu có cuộc chiến tranh nào ở Mỹ mà không được Tổng thống ra lệnh thực hiện? Đằng sau mỗi quyết định của Tổng thống luôn có Quốc hội đại diện cho các nhóm lợi ích và tiếng nói của người dân. Bạn có nghĩ rằng các quốc gia châu Âu nổi tiếng với sự văn minh có thể đứng ngoài các cuộc tấn công quân sự của Mỹ? Xin lỗi, nhưng bạn nên tìm hiểu thêm về ngân sách quốc phòng hằng năm của các quốc gia thành viên NATO.
Đừng quên rằng sự ưu việt mà các quốc gia này tự hào là nhờ vào chi tiêu quân sự khổng lồ, và quân sự luôn phục vụ cho chính trị. Chỉ cần suy nghĩ kỹ lưỡng một chút, bạn sẽ hiểu được mối quan hệ giữa các yếu tố này.
Một tài khoản công khai tên “Chiếm Hào”, chuyên đăng tải bài viết về chính trị và quân sự, hầui9bet hết các bài viết đều đạt mức mười nghìn lượt đọc trở lên. Tuy nhiên, nhiều blogger nổi tiếng vẫn khinh thường, thậm chí nghi ngờ rằng đây là một tài khoản được tài trợ bởi chính phủ.
Đến đây, bạn chắc hẳn đã hiểu rằng bài viết này chủ yếu tập trung vào giới hạn của giới văn nhân. Là một phần của các tầng lớp xã hội, giới văn nhân thực chất là một nhóm nhỏ. Mặc dù họ thường chiếm lĩnh luồng dư luận, nhưng ý kiến của họ chỉ đại diện cho một nhóm nhỏ người. Do đặc thù riêng biệt, họ thường chiếm ưu thế trong việc truyền thông tin, trong khi các tầng lớp khác gặp khó khăn hơn trong việc phát ra tiếng nói của mình.
Xét theo khía cạnh này, câu nói “Sinh viên làm hại đất nước” của cổ nhân vẫn còn nguyên giá trị trong xã hội hiện đại. Tất nhiên, việc tôn sùng mù quáng quân sự và chính trị cũng không phải là cách đúng đắn. Mỗi lần nhìn thấy các chương trình quan sát quân sự hoặc tạp chí quân sự, chúng ta thường có cảm giác chiến tranh sắp bùng nổ. Nhiều quốc gia hiện nay chọn cách cân bằng giữa hai cực để tránh rơi vào trạng thái cực đoan.
Dù sao đi nữa, xã hội lý tưởng mà giới văn nhân mong muốn xây dựng trong ngắn hạn dường như vẫn còn xa vời.